"Thường thị không gả ra được, cha mẹ Thường gia cũng rất căm tức, về sau không biết bọn họ nghe được chủ ý của ai, nói muốn bán Thường thị làm nha hoàn cho người ta."
Có thể là cha mẹ Thường gia căn bản không nghe ngóng kỹ càng tin tức của gia đình mua Thường thị kia, chỉ nghe nói người đến vùng này làm ăn, không phải người địa phương, bọn họ cũng tin tưởng.
Kết quả người mua kia cũng không phải là gia đình nhà cao cửa rộng gì, đó là những kẻ buôn người, thu gom những cô gái trẻ, bọn chúng là người của thanh lâu.
Thường thị vốn cũng không bài xích việc làm nha hoàn cho người ta, ở trong nhà cho tới lúc này nàng ta đều là người làm nhiều nhất ăn ít nhất, được vào phủ người khác làm nha hoàn, chỉ cần chăm chỉ làm việc, nói không chừng còn được chủ tử coi trọng, còn có thể ăn được một bữa cơm no, cũng không bị cha mẹ và huynh trường đánh đến nửa chết nửa sống.
Ai có thể ngờ vừa ra hang sói lại vào miệng hổ, nàng ta bị người ta đưa đi khỏi quê quán, đến huyện An Nghi, cho vào thanh lâu.
Ở nơi này, nàng ta chưa quen cuộc sống tại đây, người quen biết cũng không có một ai, bàng hoàng tuyệt vọng.
Đúng lúc này, thiếu gia Nhậm gia đã xuất hiện.
"Vị khách đầu tiên Thường thị tiếp đãi, chính là đại thiếu gia." Bà vú thở dài: "Kỳ thật con người của đại thiếu gia không tệ, chỉ là phong lưu phóng khoáng, thích uống rượu hoa. Thỉnh thoảng sẽ kết bạn đi tìm niềm vui, cứ như thế đại thiếu gia quen biết với Thường thị."
Khóe miệng Cố Vân Đông khẽ co giật một cái, cái này không gọi là phong lưu phóng khoáng, cái này gọi là. . . Chơi gái chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play