Dương lão thái và Dương Chí Phúc tối hôm qua hơn nửa đêm không ngủ, đã thương lượng xong, cuối cùng quyết định đi phủ Tuyên Hòa.
Hơn nữa sẽ nói với bên ngoài là Dương Liễu mất đi trí nhớ, nếu không thì đối với Dương Liễu và Dương Hạc đều không tốt. Thứ nhất, Dương Liễu không thể giải thích vì sao nhiều năm như vậy không về nhà, thứ hai nếu để cho người ta biết những chuyện Dương Văn Lễ làm năm đó, thân là con trai hắn , Dương Hạc sẽ bị đứng mũi chịu sào bị người ta chỉ trích. Dương Chí Phúc Dương lão thái thái cũng không tránh khỏi bị người ta nói là không biết dạy con, sẽ gặp nhiều phiền toái, còn có thể liên lụy đến mấy người Vân Đông.
Dù sao cũng là chuyện trong nhà, đóng cửa lại có thể chậm rãi tính sổ, nếu trở thành đề tài để người khác tán gẫu cũng không phải là chuyện hay ho gì.
Những người có mặt nghe bà nói như vậy, tất cả đều không dám tin ho nhẹ một tiếng.
Lại còn có loại chuyện này? "Dương thẩm tử, người xem như khổ tận cam rồi, sau này có nữ nhi và con rể hiếu thuận sẽ sống tốt thôi."
"May mắn nữ nhi bà khôi phục trí nhớ, tuy rằng qua nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng nhớ tới."
"Không phải sao? Vừa nhìn nữ nhi bà đã biết là người nhà giàu nha, còn cháu ngoại bà ah? Bộ dạng thật đáng yêu, khẳng định thông minh, đã đọc sách chưa?"
Thấy Cố Vân Thư gật đầu, người nọ cười càng vui vẻ: "Thật sự nhu thuận, tương lai khẳng định sẽ trúng trạng nguyên.”
Nói xong, cầm hai nắm thức ăn trực tiếp bỏ vào trong giỏ do Đồng Thủy Đào xách: "Món này coi như chúc mừng một nhà các ngươi đoàn tụ, chuyện đại hỉ không thể từ chối.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT