Dương Chí Phúc cho rằng Cố Đại Giang đang an ủi mình, vì vậy ông gật đầu, xoay người đi xem Dương Hạc.
Cố Đại Giang hơi nheo mắt, bắt đầu cân nhắc xem phải làm thế nào mới có thể xử lý hai người này, không nói đến việc bọn họ hạ độc Dương Hạc, còn cả chuyện giả mạo đồ đệ của thần y để lừa bịp nữa.
Có điều, Cố Đại Giang không định báo quan, nhưng không muốn từ bỏ việc trả đũa hai người bọn họ.
Cố Đại Giang quay trở lại bên cạnh Cố Vân Đông, vừa vặn đúng lúc Dương Hạc mở mắt ra.
Dương Chí Phúc và Dương lão thái lập tức vui mừng bật khóc, liên tục nói cảm tạ với Thiệu Thanh Viễn.
Thiệu Thanh Viễn đỡ lấy bọn họ: “Không cần, cũng không phải trúng độc gì nghiêm trọng lắm. Đã giải độc xong rồi, vấn đề không lớn, tiếp theo phải điều trị cho tốt. Bây giờ ta kê cho hắn ít thuốc thanh độc bồi bổ thân thể, sắc uống mấy ngày là được.”
“Ai, ai, chúng ta lập tức đi bốc thuốc.”
Hai lão đại phu đứng ở bên cạnh thấy Thiệu Thanh Viễn kê phương thuốc thì nhìn chằm chằm,vội vàng khiêm tốn thỉnh giáo: “Thiệu đại phu, Dương tiểu ca này trúng độc gì vậy? Sao lại giải như vậy? Đây không phải là dược liệu ôn hòa an thần sao?”
Bọn họ hỏi liến thoắng, Thiệu Thanh Viễn lại không phải người thích nói nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play