Lý Chí bị đụng phải, lui về phía sau vài bước, đến khi đứng vững thì bắt đầu thẹn quá thành giận, kéo tay Dương Chí Phúc ra, dùng sức đẩy người.
“Ngươi nổi điên cái gì? Lão già chết tiệt, cút ngay.”
Dương Chí Phúc đã lớn tuổi, bị đẩy như vậy thì không đứng vững.
Cố Đại Giang nhíu mày tiến lên đỡ người: “Nói chuyện thì cứ nói chuyện, cần gì phải động tay động chân? Chẳng may ngươi đẩy ông ấy xảy ra chuyện, ngươi có đảm đương nổi không?”
“Là do ông ta động tay động chân trước.” Lý Chí gầm lên.
Cố Đại Giang lườm hắn ta một cái: “Đó cũng vì ngươi làm sai.”
Lý Chí: “……” Này rõ ràng là không nói đạo lý.
“Ta làm sai chuyện gì? Là ông ta ăn không nói có bôi nhọ ta hạ độc, ta mới là người bị oan uổng đây này.”
Dương Chí Phúc tức giận, mặt đỏ bừng bừng nói: “Là tại ngươi, tôn nhi ta vốn không sao, chẳng qua chỉ bị đập trúng đầu mà thôi. Y quán cho dược uống là có thể về nhà, vậy mà các người đến chưa đến một tháng, tôn nhi ta lại đột nhiên hộc máu, trúng độc. Còn không phải là các người ra tay?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT