Cố Vân Đông có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn, không ngờ Tăng Gia lại có suy nghĩ chín chắn như vậy.
Tăng Gia bị cô nhìn thì có chút ngượng ngùng, gãi gãi tóc, cười nói: “Tẩu tử đừng cười đệ, đệ biết mình nghĩ hơi xa. Chỉ là đệ cảm thấy mình là huynh trưởng trong nhà, cho nên đệ cần phải có trách nhiệm với cha mẹ và đệ muội. Nhân lúc đệ chưa cần phải gánh vác tránh nhiệm này, đệ muốn…… Xông xáo ra ngoài một phen.”
Thiếu niên mười hai tuổi, chín chắn lại hiểu chuyện, nhưng vẫn có sự ngây thơ và khao khát của một đứa trẻ.
Cố Vân Đông không khỏi có chút cảm khái. Cô mỉm cười gật đầu: “Dẫn ngươi đến Kinh Thành đương nhiên không thành vấn đề. Về phần tiền công ta cũng sẽ căn cứ vào những chuyện ngươi làm,
nên trả bao nhiêu ta sẽ trả bấy nhiêu.”
Tăng Gia nghe vậy vội vàng xua tay định từ chối.
“Chuyện tiền công cứ quyết định như vậy đi.” Cố Vân Đông giơ tay lên cản lại, không cho hắn cơ hội từ chối, hỏi: “Ngươi đã nói với cha mẹ chuyện này chưa?”
“Đệ nói rồi.” Tăng Gia vội vàng gật đầu.
“Ồ?” Cố Vân Đông có chút kinh ngạc: “Thím và những người khác cũng đồng ý à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play