Nhóm người vừa nói chuyện vừa bị thôn dân vây vê Thiệu gia.
Bạch Ung ngẩng đầu, nhìn hai căn nhà ngói gạch xanh khang trang giống nhau như đúc thì quay lại nhìn Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn, biểu cảm trên khuôn mặt ông có chút vi diệu.
A Dục nhà ông liệu sau này còn có phu cương không đây?
Thiệu Thanh Viễn không biết ông nội nhà mình đang tự bổ não một đống chuyện trong đầu, phòng ở đã thu dọn xong, hắn trực tiếp dẫn người đi vào.
Trần Lương đã cho giải tán thôn dân tới xem náo nhiệt ở bên ngoài: “Mấy người quận chúa đi đường cả một ngày, người mệt lử ngựa cũng hết hơi. Để quận chúa đi nghỉ ngơi trước, đến khi quận chúa trở lại thì trời cũng không còn sớm nữa, các ngươi trở về ăn cơm chiều hết đi.”
Tuy các thôn dân vẫn đang dáo dác ngó nghiêng, muốn tìm cách tiếp cận để nói chuyện với Cố Vân Đông. Đặc biệt là mấy thôn dân lân cận, bọn họ cũng muốn nói với cô vài lời.
Nhưng bọn họ cũng sợ chọc giận người ta, nên lúc nghe Trần Lương nói xong thì không cam lòng rời đi.
Bạch gia rộng lớn như vậy, cuối cùng chỉ còn lại mỗi người Bạch gia và phu thê Cố Tiểu Khê.
Cố Vân Đông ôm Cố Vân Khiếu trắng trẻo mập mạp, lúc này mới nói tiền căn hậu quả với Cố Tiểu Khê.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play