Chép ba trăm quyển sách y, phải có tốc độ còn phải viết chữ chỉnh tề, loại chuyện này đương nhiên dành cho thư sinh hoàn thành là tốt nhất.
Mà toàn bộ phủ Tuyên Hòa, nơi nào có được nhiều thư sinh và học tử nhất, đó là học viện Thiên Hải.
Vừa lúc, cha của Vân Đông là Cố Đại Giang đang theo học tại học viện Thiên Hải, hơn nữa nhân duyên của ông ấy cũng không tồi. Chỉ cần ông ấy tìm người tới chép, muốn thắng cũng không khó.
Nghĩ đến đây, Thiệu Thanh Viễn ngẩng đầu, liếc nhìn căn phòng đầu tiên.
Hộ vệ trong phòng kia còn đang chờ Cố Vân Đông trả lời, thấy cô chậm chạp không đáp lời, không khỏi lên tiếng lần nữa: “Thiệu phu nhân, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Hàn Dĩnh thấy Cố Vân Đông trầm mặc, cho rằng cô sợ, không khỏi cười nhạo một tiếng.
Cố Vân Đông gật đầu: “Có thể, nhưng có chuyện này ta muốn hỏi một chút.”
“Ngươi hỏi đi.”
“Nếu ta thắng thì thế nào, thua thì làm sao?” Cũng không thể tỷ thí vô ích được, nếu không cho Bình Nam Hầu đổ máu, vậy làm sao được?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play