Ánh mắt của Bạch Ung quét qua gương mặt từng đệ tử, một lát sau, trầm giọng nói: “Lần này chọn tổ chức đại hội ở phủ Tuyên Hòa, làm mọi người phải ngàn dặm xa xôi đi một chuyến đến đây, vất vả rồi.”
Mọi người vội lắc đầu: “Không vất vả.”
“Thật ra chọn nơi nào làm địa điểm tổ chức đại hội cũng giống nhau, phủ Tuyên Hòa cũng không tồi.”
Bạch Ung: “Lần này là ta muốn đến phủ Tuyên Hòa nên quyết định thay đổi địa điểm, để cho mọi người phải nhân nhượng ta rồi.”
Vưu Lễ ngồi ở trong góc hàng thứ nhất hơi cúi đầu xuống, khuôn mặt nóng phát hoảng.
Hắn cảm thấy, lời này của sư phụ đặc biệt nói cho hắn nghe.
Bạch Ung không nhìn hắn, tiếp tục nói: “Được rồi, ta không nói nhiều nữa. Nhưng mà trước khi đại hội bắt đầu, ta còn có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố. Chuyện này hẳn là có nhiều người đã biết, hài tử Bạch gia ta thất lạc hai mươi năm, đã tìm được rồi.”
Bạch Ung nói xong, vươn tay vỗ vỗ bả vai Thiệu Thanh Viễn đứng bên cạnh: “Đây là A Dục, chính là cháu trai thất lạc của ta, nó ở bên ngoài đã phải chịu không ít khổ cực. Tuy A Dục từ nhỏ không lớn lên bên cạnh chúng ta, nhưng nó dựa vào bản lĩnh của chính mình, thành tựu của nó bây giờ cũng không thua kém ai. Biện pháp phòng ngừa bệnh đậu mùa là do A Dục đề xuất, cũng đã được nghiệm chứng và trình lên đương kim Thánh thương. Bây giờ tên của nó là Thiệu Thanh Viễn.”
“Xôn xao” một tiếng, ở đây có rất nhiều người không biết chuyện này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play