Tiểu tử Trần gia được cứu trở về, người thân của hắn vội vàng nhào tới, trong lòng còn sợ hãi khóc lên.
Thiệu Thanh Viễn yên lặng rời khỏi bọn họ, đi đến đứng cạnh Bạch Ung.
“Ông nội, tại sao ông lại ở đây một mình?”
Nói đến chuyện này, Bạch Ung còn có chút đè nén.
Ông chỉ chỉ tiểu tử Trần gia vừa mới được cứu cũng đang oa oa khóc lớn, nói: “Ta vốn đang nghỉ ngơi ở thượng nguồn, chờ Tả thúc ngươi mua đồ ăn cho ta. Kết quả đột nhiên nhìn thấy tiểu tử này không cẩn thận rơi xuống nước, ta theo bản năng muốn cứu người. Nhưng tiểu tử này bị nước cuốn trôi, ta chạy theo, chạy đến bên này dòng sông ổn định hơn một chút, tiểu tử này cũng vừa vặn được vài người cứu lên, ta nhanh chóng tới sơ cứu cho hắn.”
Nếu không phải chạy hết một đường này, làm sao ông có thể không đủ sức để ấn tim phổi cho cho người ta chứ? Dù sao ông cũng là người già có thân thể khoẻ mạnh như vậy.
Tả thúc là tùy tùng vẫn luôn đi theo bên cạnh Bạch Ung, mấy năm nay cẩn trọng chăm sóc cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của ông.
Lần này ông nội tới đây, đương nhiên hắn cũng đi theo cùng.
Kết quả ông nội đột nhiên chạy mất, nghĩ đến Tả thúc lúc này chắc đã vội muốn chết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play