Dương Văn Lễ trên mặt đều là mồ hôi, biểu tình thoạt nhìn có chút chật vật, hốc mắt ửng đỏ cả người run rẩy, nhìn chằm chằm vào xe ngựa: “Tiểu muội, tiểu muội ngươi gặp mặt ta một lần đi, chúng ta nói chuyện một lát được không? Giải thích rõ ràng những hiểu lầm ……”
Mẹ kiếp!!
Trong lòng Đồng Thủy Đào nháy mắt thầm mắng một câu, kẻ này lại bắt đầu diễn kịch.
Nàng lập tức nhảy xuống xe ngựa, muốn đi qua đánh Dương Văn Lễ ngất xỉu kéo đi.
“Thủy Đào, chờ một chút.” Màn xe lúc này bị kéo ra, Dương Liễu ngước mắt nhìn vẻ mặt vui sướng của Dương Văn Lễ, hơi thở dài, nói: “Được, chúng ta nói chuyện.”
Bên này cách tửu lầu Cẩm Tú không xa, Dương Liễu dứt khoát chọn địa điểm đó.
Bà cũng muốn không để ý tới Dương Văn Lễ, nhưng Vân Đông nói đúng, nếu ông ta vội vàng nhận lại mình như vậy, chắc chắn có mục đích riêng. Nếu đã như vậy, ông ta căn bản sẽ không từ bỏ việc tới tìm bà.
Cho dù hôm nay bà né đi, vậy ngày mai ngày mốt, ông ta cũng sẽ tìm được cơ hội.
Đây là chuyện của bà, bà cũng không thể trốn tránh đằng sau đến ngay cả người cũng không thấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT