Nói đến chuyện cũ tâm trạng vẫn khó chịu như trước.
Vốn cho là sẽ không bao giờ nhắc đến những chuyện đó nữa, nhưng tại thời khắc nhìn thấy Dương Văn Lễ, mọi ký ức đều tràn về.
Hốc mắt Dương Liễu đỏ ửng, chậm rãi thở ra một hơi, nhìn Cố Vân Đông trước mặt nói: "Sau này, đợi đến lúc ta tỉnh lại một lần nữa, đã gặp cha của con. Ta bị cuốn trôi tới hạ du, đúng lúc cha con nhìn thấy, ông ấy chạy đến bờ sông vớt ta lên, đưa ta đến ý quán cứu chữa, ta mới có thể sống sót."
Sau khi tỉnh lại, bà bị choáng váng trong thời gian dài.
Cho dù được cứu sống thì thế nào, bà vẫn lẻ loi một mình, không có nhà để về, con đường phía trước còn dài đằng đẵng, nhưng bà một chút hy vọng cũng không có.
Lúc đó sau khi Dương Liễu mở mắt thì một câu cũng không nói, suốt hai ngày trời đều là Cố Đại Giang chăm sóc bà.
Về sau bà mới hiểu ra nếu như ông trời đã cho bà một con đường sống, bà sẽ không coi thường tính mạng của mình, cho dù là không có người thân hay thế nào đi chăng nữa? Bà vẫn nên yêu bản thân mình hơn.
Bà suy tư một hồi lâu, quyết định đi tìm những tỷ tỷ trước kia.
Cho nên bà đã quyết định quay trở lại phủ Vĩnh Ninh, đến đó làm lại hộ tịch, rồi cùng mấy người tỷ tỷ nương tựa vào nhau mà sống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play