Mặc dù Dương Chí Phúc yêu thương Dương Liễu, nhưng đôi khi vẫn hơi cổ hủ, nếu không, ông đã không chỉ thích hợp để duy trì những gì đã có như vậy.
Ông không đồng ý, Dương Liễu chỉ có thể tìm biện pháp khác.
Lúc ấy Dương Văn Lễ là người đang có hỉ sự, tâm trạng vô cùng tốt, cho nên Dương Liễu đi tìm hắn cầu tình.
Dương Văn Lễ ngẫm lại, đồng ý đi tìm Dương Chí Phúc nói chuyện.
Dương Văn Lễ có tài ăn nói đương nhiên Dương Chí Phúc nói không lại. Hơn nữa Dương Văn Lễ đã là tú tài, ở nhà lời nói rất có trọng lượng, nếu ông ta đã đồng ý, Dương Chí Phúc cũng đồng ý.
Chẳng qua là ông vẫn không vui lắm, bắt Dương Liễu đi đường phải cải nam trang.
Dương Liễu không nói hai lời lập tức đồng ý, vô cùng vui vẻ đi thu dọn đồ đạc, cầm tiền riêng của mình, đi theo Dương Chí Phúc xuất phát đến phủ Vĩnh Ninh.
Dương Chí Phúc cố tình muốn bà nếm chút mùi đau khổ, không nên đã sắp thành thân đến nơi rồi còn muốn chạy ra ngoài, cho nên dọc theo đường đi không hề cho bà sắc mắt tốt. Để bà tự tay làm tất cả mọi thứ, bên người ngoại trừ một gã sai vặt và một nha hoàn để chăm sóc ra, thì không có ai khác.
Dương Liễu thấy cha mình như vậy, có chút sợ hãi bất an, cũng hối hận vì bản thân đã quá xúc động.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT