Cố Vân Đông sắc mặt lãnh đạm, nhìn đủ loại cảm xúc vui mừng, thấp thỏm, khiếp sợ phát sinh trên khuôn mặt Dương Văn Lễ, thiếu chút nữa bỏ đi không quay đầu lại.
Cô thở ra một hơi, nói: “Vẫn chưa xác định là có phải cháu gái hay không, gặp mẹ ta trước rồi nói sau.”
Dương Văn Lễ bỗng nhiên hoàn hồn, liên tục gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, việc này còn cần phải chứng thực, vậy, chúng ta đi ngay bây giờ?”
Cố Vân Đông gật đầu: “Được, đi thôi.”
Thiệu Thanh Viễn quay đầu nói với cô: “Ta đi thuê một chiếc xe ngựa lại đây.”
Bọn họ tản bộ đến đây, cho nên không đánh xe.
Bây giờ muốn đi về, thì phải đi qua ba bốn con phố, hai người Cố Vân Đông không muốn đi bộ cùng Dương Văn Lễ rêu rao khắp nơi.
Cố Vân Đông vừa định gật đầu, Dương Văn Lễ vội vàng nói: “Không cần phiền toái như vậy, khách điếm chúng ta ở nằm bên kia, xe ngựa đậu ngay trước cửa khách điếm, chúng ta cứ trực tiếp ngồi xe ngựa đi qua là được.”
Thiệu Thanh Viễn nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play