Thiệu Thanh Viễn bất đắc dĩ: "Mẹ..."
"Ta muốn nghe." Bà ấy phải biết những gì bà ấy nên biết.
Thiệu Thanh Viễn chỉ có thể nhìn về phía Bạch Hàng, Bạch Hàng cũng lo rằng thê tử sẽ không chịu nổi kích thích, nhưng Thiệu Âm lại cắn chặt răng, dáng vẻ còn muốn tiếp tục nghe.
Nhưng mà, thôn dân vốn ầm ĩ bây giờ lại có chút sợ Thiệu Thanh Viễn, vội vàng nuốt nước miếng bỏ chạy.
Không ai nói gì, Thiệu Thanh Viễn vội vàng đưa bọn họ trở về.
Dọc đường đi Thiệu Âm luôn trầm mặc, cho đến khi vào Thiệu gia, nước mắt bà mới mạnh mẽ rơi xuống.
Xoay người, bà nắm lấy cánh tay Thiệu Thanh Viễn: "Sao con không nói với ta, những chuyện này sao con không nói với ta."
Thiệu Thanh Viễn vỗ vỗ mu bàn tay bà ấy: "Bọn họ đang nói phóng đại lên, căn bản không nghiêm trọng như vậy."
“Không nghiêm trọng như vậy? Vậy con nói cho ta biết, chuyện con năm tuổi bị ném vào núi có thật hay không? Chuyện tám tuổi bị bán cho kẻ buôn người có phải là thật hay không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT