Thiệu Âm nhìn kỹ, thiếu niên này không phải là người lúc trước bị bà hiểu lầm hay sao?
Thiếu niên lui ra sau hai bước, có chút cố hết sức chống đỡ cho ông lão lung lay sắp ngã bên cạnh, cắn răng nói về phía nam nhân trung niên bên trong: "Ông muốn đuổi chúng ta đi, được, ta đi. Nhưng ông làm ông bà bị thương, rồi đuổi bọn họ ra ngoài, ngay cả chỗ ở cũng không có, cũng không mời đại phu, ông muốn bọn họ chết sao, ông đúng là không có lương tâm.”
Nam nhân giơ tay lên muốn xông tới đánh thiếu niên, Thiệu Âm nhíu mày, muốn tiến lên, chỉ là bà cách đó khá xa, căn bản không kịp.
Cũng may thiếu niên kia tự mình né tránh, nam nhân chỉ vào hắn, giận dữ nói: "Dương Hạc, đây là thái độ của ngươi khi nói chuyện với cha ngươi sao? Cái gì mà nói ta muốn bọn họ chết, là bọn họ động thủ đánh đệ đệ ngươi trước, bọn họ không đau lòng Bảo nhi của ta, thì tự ta đau lòng. Hơn nữa, sao họ lại không có nơi để sống? Ngôi nhà trên phố Thành An không phải là nơi ở tốt sao?”
Dương Hạc tức giận đến sắc mặt đỏ bừng: "Ông..."
Nhưng hắn mới vừa nói một chữ, thân thể ông lão đã chống đỡ không nổi mà lắc lư một chút.
"Ông nội..." Dương Hạc vội vàng giữ chặt ông ấy, nhưng dáng người hắn gầy gò, cả người ông lão đè lên, trực tiếp đè hắn ngã xuống đất.
Cố Vân Đông bước lên một bước, vội vàng đỡ người lại.
Nhìn từ góc độ này, mới phát hiện trên trán ông lão có máu, hẳn là bị đập đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT