Nói đến chuyện năm đó, tâm trạng Bạch Hàng vẫn khó bình ổn như trước. Ông không phải lão Hầu gia, ông không có dã tâm như ông ta, ông chỉ là rất đau lòng cho thê tử.
Năm đó trong kinh thành tuy rằng cũng có y quán Huệ Dân, nhưng không lớn, người cũng ít.
Nhưng ngược lại, đồ đệ của Bạch Ung lại có một nhóm ở kinh thành, thái y viện cũng có người, cho nên lúc ấy Bạch Hàng nhờ mọi người ở kinh thành đi tìm.
Đáng tiếc, năng lực có hạn, vẫn không thể tìm được người.
Bạch Hàng mang theo Thiệu Âm ở lại kinh thành gần nửa tháng, Thiệu Âm vẫn ngây ngô, tình huống càng ngày càng tồi tệ. Kéo dài thêm một chút nữa, khéo con trai không tìm thấy, nương tử còn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đoạn thời gian đó Bạch Hàng cũng lực bất tòng tâm, cuối cùng hết cách, chỉ có thể làm dịu bệnh tình của thê tử trước, đưa nàng nhanh chóng trở về phủ Linh Châu, để Bạch thần y hỗ trợ xem một chút.
Sau đó Thiệu Âm thanh tỉnh, nhưng cả người vẫn đắm chìm trong bi thương. Đến mức ăn không nuốt trôi, cả người đều gầy đến không ai nhận ra. Nhưng nàng vẫn khăng khăng rời đảo để tìm con trai mình.
Bọn họ lại đi tới kinh thành, hơn nữa còn tìm người xung quanh.
Bạch thần y lúc trước không màng danh lợi, một lòng hướng về y thuật, đối với tiền tài quyền thế cũng không để ý, lúc ấy Bạch phủ tuy rằng cũng có sản nghiệp ở bên ngoài, nhưng là thế hệ trước lưu lại, vẫn luôn có người chuyên môn xử lý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT