Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn nhìn nhau, cô nói: “Đây cũng là chỗ mà chúng con luôn cảm thấy kỳ quái.”
“Theo ý của Lương Tử, lúc trước Lý lão đầu bắt cóc Thiệu đại ca mục tiêu rất rõ ràng. Hắn bởi vì nhìn thấy đối phương là hai người, cho nên mới động thủ. Con và Thiệu đại ca cũng hoài nghi, có thể Lý lão đầu này quen biết hai người.”
Bạch Hàng nhíu nhíu mày, lại hỏi tên của Lý lão đầu, nhưng trong đầu lại không có một chút ấn tượng nào.
Ông từ trước đến nay trí nhớ không tệ, nếu ông ta thật sự có xung đột lớn với mình, không đến mức ông nghĩ không ra.
Bởi vậy ông nhìn về phía Thiệu Âm, Thiệu Âm nỗ lực suy nghĩ nửa ngày, cũng không thể nhớ được.
“Hắn trông như thế nào?”
Trông như thế nào? Cố Vân Đông cũng không biết, nàng cũng chưa từng thấy qua.
Bởi vậy cô chỉ có thể nhờ người cầm giấy và bút than tới, để Thiệu Thanh Viễn cẩn thận miêu tả rồi cô vẽ ra chân dung người đó.
Thiệu Âm vẫn luôn ở bên cạnh quan sát, nhìn người trên giấy càng ngày càng rõ ràng, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc: “Vân Đông, con thật lợi hại, bức vẽ này giống như người thật vậy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT