Ba người trong nhà chính đều sửng sốt một chút, Bạch Hàng ho nhẹ một tiếng: “Ta vào xem một chút.”
Bạch Hàng vừa đi, cơ thể Thiệu Thanh Viễn đang căng thẳng đột nhiên được thả lỏng.
Hắn quay người lại, đột nhiên ôm lấy Cố Vân Đông, lực đạo có chút lớn, ôm chặt cô vào lòng.
Cố Vân Đông cười, hai tay ôm lấy eo hắn, thấp giọng nói: “Rốt cuộc cũng tìm được rồi, chàng rất vui vẻ đúng không? Chúng ta đoán không sai, bọn họ thực sự rất thương chàng, phải không?”
“…… Ừm.” Vô cùng vui vẻ, lại rất khẩn trương.
Tuy rằng có xa cách và bất an, nhưng loại này, thì ra đây là cảm giác đối mặt với phụ thân, khiến hắn cảm thấy…… vô cùng vui mừng, tim đập rất kịch liệt.
Cố Vân Đông cũng rất cao hứng, cô có thể cảm nhận rõ ràng tâm trạng phấn khích của Thiệu Thanh Viễn.
“Chàng có muốn đi vào không, gặp…… mẹ chàng?”
Thiệu Thanh Viễn dừng một chút, buông cô ra nhìn vào trong phòng, một lúc lâu sau mới lắc đầu nói: “Bây giờ ta chưa thể vào, căn nguyên bệnh của bà ấy có lẽ bắt đầu từ hai mươi năm trước khi bà ấy mất con. Nếu lúc này đi vào, có lẽ sẽ là kích thích lớn với bà ấy, ngược lại bệnh càng nặng hơn, chờ một chút đi……”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play