Có thể gặp lại người thân của mình sau nhiều năm thất lạc, chẳng lẽ không phải nên kích động đến mức khóc lóc thảm thiết, ôm nhau khóc ròng sao?
Cố Vân Đông kéo hai cái ghế, đặt phía sau hai người, mở miệng: “Hay là chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện?”
Vì thế, hai người ngồi xuống.
Nhưng tay của Bạch Hàng không hề rời khỏi bả vai Thiệu Thanh Viễn, Cố Vân Đông có thể nhìn ra lòng bàn tay ông cũng ướt sũng, trời còn rất lạnh, mồ hôi này thậm chí còn làm ướt vai áo Thiệu Thanh Viễn.
Cố Vân Đông: “……” Thịt trên vai phu quân cô cũng bị ông ấy nắm chặt, cô đau lòng!!
Cô yên lặng rót hai ly nước ấm, một ly đưa cho Bạch Hàng, một ly đưa cho Thiệu Thanh Viễn.
Bạch Hàng ngẩn người, ngẩng đầu nhìn cô hai cái, sau đó mới đột nhiên lấy lại tinh thần, thu tay về.
Ông cầm lấy ly trà, uống một ngụm sau đó đặt lên bàn, hai tay đặt trên đầu gối, hơi cọ xát hai cái, lau khô mồ hôi trong lòng bàn tay.
Cố Vân Đông yên lặng nhìn, người này luôn luôn cẩn trọng nhưng giờ phút này lại có chút không biết phải làm sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play