“Các ngươi là?”
Thiệu Thanh Viễn chào hỏi một tiếng, nói: “Tại hạ là Thiệu Thanh Viễn, là thái y đã đưa thiếp mời buổi sáng.”
Quả nhiên sắc mặt Tuân tri phủ lập tức trở nên có chút khó coi, ông liếc mắt đánh giá Thiệu Thanh Viễn một cái, trong lời nói mang theo một tia châm chọc: “Thiệu thái y tuổi còn trẻ, xem ra bản lĩnh không nhỏ.”
Một ngữ hai ý nghĩa, những người có mặt ở đây đều nghe được.
Bạch Hàng dở khóc dở cười, ông cũng nghe nói năm ngoài Tuần tri phủ và thái y mà triều đình phái tới bất đồng ý kiến nảy sinh mâu thuẫn.
Nghe nói bởi vì vị thái y kia tự cao tự đại, nên thiếu chút nữa đã xảy ra đại họa, làm việc phòng ngừa bệnh đậu mùa không có cách nào thuận lợi tiến hành.
Tuân tri phủ phải tốn rất nhiều công sức, bỏ ra không ít tiền mới có chuyển biến tốt, không tạo ra khủng hoảng và hỗn loạn cho bá tánh.
Bởi vì chuyện này, thậm chí Tuân tri phủ đã viết thư đến kinh thành, chất vấn Tống Đức Giang một hồi, trách hắn đã phái thái y không đáng tin cậy tới phủ Linh Châu.
Tống Đức Giang cũng thật oan uổng, thái y đi đâu là do triều đình chỉ định. Ông cũng không thể làm gì được, càng không dự liệu được
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT