Cố Vân Đông kiềm chế xúc động muốn trợn trắng mắt, cô đương nhiên biết loại chuyện xưa này, không phải quá phổ biến rồi sao?
Nhưng cô thấy đại cô nghe đến chăm chú say mê, dáng vẻ rất hứng thú nên không ngăn cản, còn thuận tiện hỏi: “Cuối cùng thế nào?”
Cố Vân Thư cầm chiếc đũa, gắp một miếng khoai tây chiên ăn lại uống một ngụm trà sữa, mới bày ra vẻ thần thần bí bí đè thấp thanh âm nói: “Sau đó, tiền triều bị diệt.”
Quan hệ nhân quả ở đây cách nhau hơi xa, xoay chuyển cũng nhanh quá, Cố đại cô nghe không hiểu.
Trên mặt bà mang theo vẻ khiếp sợ, hỏi: “Vì cái gì?”
“Ai, bởi vì những gì vị hoàng đế kia đến dân gian thấy được đều là cái mà người khác muốn làm cho ông ta thấy, ông ta không biết thực tế bá tánh ngày ngày sinh sống rốt cuộc như thế nào. Ông ta cảm thấy mọi người đều sống rất tốt, triều đình không có tham quan ô lại, các bá tánh cơm no áo ấm, vậy hoàng đế là ông ta sẽ không cần làm cái gì nữa. Không hề chăm lo việc nước, không hề quản việc quan viên bòn rút kiếm lời vào túi tiền riêng thậm chí còn tăng thêm sưu cao thuế nặng, sai người xây hành cung tránh nóng hao tài tốn của, bức bách bá tánh đến không còn đường sống.”
Cố đại cô bừng tỉnh hiểu ra, gật gật đầu nói: “Ta cảm thấy phu tử các cháu kể câu chuyện này rất hay, tiểu dân chúng như chúng ta, mỗi ngày đều sống rất khó khăn."
"Còn phải nói sao?” Cố Vân Thư lập tức hung hăng gật gật đầu.
Ngay sau đó sửng sốt, không đúng, điều nó muốn nói không phải cái này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play