Cố Đại Phượng giờ khắc này vô cùng cảm kích Cố Vân Đông: “Biểu tỷ con, vì chúng ta mà đã làm quá nhiều chuyện.”
“Dạ, biểu tỷ cực kỳ lợi hại. Trên đường chạy nạn mợ cùng Vân Thư, Vân Khả, đều do biểu tỷ bảo hộ mới đến được thôn Vĩnh Phúc. Cậu cũng được biểu tỷ tìm thấy, biểu tỷ sẽ còn làm được rất nhiều chuyện nữa.”
Nhắc đến Cố Vân Đông, trong mắt Nguyên Trí tràn ngập sùng bái.
Cố Đại Phượng và Biển Hán liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi nhìn thằng bé đầy cưng chiều: “Đúng, về sau con cũng sẽ lợi hại giống như biểu tỷ vậy.”
Biển Nguyên Trí không ngừng gật đầu, sau đó nó bắt đầu kể về cuộc sống của nó ở thôn Vĩnh Phúc, nói rằng khi nó vừa tới huyện thành, liền đụng phải phu tử Vân Thư, sau đó biểu tỷ xin phu tử thu nhận nó làm học trò.
Hai người Cố Đại Phượng sửng sốt: “Con nói cái gì? Con, con đi học đường đọc sách?”
“Dạ, biểu tỷ nói, không nhất định phải thi khoa cử, nhưng nhất định phải biết chữ, đọc nhiều sách, tương lai của con khẳng định sẽ không kém. Hiện tại con và Vân Thư cùng nhau đọc sách ở học đường trong huyện thành, phu tử bọn con rất lợi hại, trước kia ông ấy là Trạng Nguyên, yêu cầu thu nhận học trò rất nghiêm khắc, Vân Thư đọc sách rất giỏi, được phu tử nhìn trúng. Nhưng con không biết chữ, cho nên biểu tỷ phải mất rất nhiều công sức phu tử mới chịu nhận con.”
Cố Vân Đông lại chẳng biểu hiện gì.
Hai người Cố Đại Phượng kinh sợ, tuy rằng hôm nay Cố Vân Đông đã nói qua một số việc cho bọn họ nghe, nhưng chưa từng nhắc đến chuyện đưa Nguyên Trí đi học đường đọc sách.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play