Cố Đại Giang ngồi xuống, cũng không giấu bà ấy: "Nương tử ở nhà, cũng may có Vân Đông. Kỳ thật mấy tháng trước đệ mới tìm được bọn họ, thành thật mà nói, đệ đã chuẩn bị tốt cho điều tồi tệ nhất, không nghĩ tới Vân Đông đã bảo vệ mẹ cùng đệ đệ muội muội, cả nhà đệ lúc này mới đoàn tụ.”
Cố Đại Phượng nghe được rất vui mừng: "Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi, các ngươi đều bình an, so với cái gì cũng đều tốt hơn.”
Biển Hán cũng liên tục gật đầu, chỉ là... con của ông.
Ông nhẹ nhàng nắm tay, thầm hít sâu vài hơi, mới ngẩng đầu, có chút gian nan hỏi: "Đại Giang, vậy đệ có biết, có biết tin tức của tỷ đệ Mộ Lan không?”
Trong nháy mắt Cố Đại Phượng cũng nhìn về phía ông, bà đã sớm muốn hỏi, nhưng bà sợ.
Cố Đại Giang lập tức trầm mặc, Cố Vân Đông cũng hơi lắc đầu.
Bộ dáng này, hai vợ chồng Cố Đại Phượng còn có cái gì không rõ.
Lúc này hốc mắt hai người đỏ lên, nước mắt rơi xuống.
Không nên hỏi, quả nhiên vẫn là không nên hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT