Tiết Vinh vẫn chờ ở cửa, khi nhìn thấy xe ngựa của bọn họ vừa dừng lại, liền vội vàng chạy lên.
Đái Văn Hoắc phân phó Đái Trung và Tiết Vinh cùng nhau nâng Biển Hán xuống, lập tức nói với Cố Vân Đông: "Mọi chuyện nếu đã giải quyết xong, vậy ta trở về trước. Hãy nói với Thiệu Thanh Viễn một tiếng, ngày khác ta đi tìm hắn.”
Cố Vân Đông gật đầu: "Hôm nay đa tạ, tạm biệt.”
Nói xong, cô dẫn đầu đi ở phía trước, dẫn mấy người tiền vào phòng khách điếm.
Hai người Cố Đại Giang đã sớm chờ đến sốt ruột, qua một khoảng thời gian dài như vậy, mà vẫn không thấy người trở về, vì vậy sợ Cố Vân Đông bị Chu gia làm khó xử, không thể đem Biển Hán ra ngoài.
Cho đến khi nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, hai người mới liếc nhau, vội vàng mở cửa phòng ra.
Cố Đại Phượng liếc mắt một cái liền thấy được Biển Hán đang được người khác khiêng lên, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ lên, vội vàng đi tới: "Cha đứa nhỏ, cha đứa nhỏ đã trở lại, Vân Đông đã đưa chàng trở về rồi.”
"Ừ, ta đã về rồi, ta đã về rồi." Hai tay Biển Hán cũng kích động đến run rẩy, cho đến giờ khắc này, nhìn thấy thê tử bình yên vô sự cùng Cố Đại Giang hai tròng mắt ửng hồng mỉm cười thẳng tắp đứng ở nơi đó, ông mới tin tưởng hết thảy đều không phải là giấc mơ, tâm trạng có chút kích động nói năng có chút lộn xộn: "Nhờ Vân Đông, ta, ta vẫn ổn, chúng ta đều rất tốt.”
Cố Đại Giang vội vàng tránh người ra: "Đi vào trước đi, bên ngoài không phải là nơi nói chuyện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT