Cố Vân Đông mượn phòng của Đái phu nhân, tự hóa trang cho bản thân.
Đái phu nhân đứng một bên nhìn xem, tuy không biết Cố Vân Đông ăn mặc thành thế này muốn làm gì, nhưng thấy thủ pháp của cô thuần thục như thế, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà Cố Vân Đông đã biến từ một cô nương tinh xảo ôn nhu thành thanh niên vừa thanh tú lại cường tráng. Đái phu nhân nhìn mà kinh ngạc, phát ra tiếng thán phục tựa như đang xem một tuồng kịch vậy.
"Quả nhiên, ta đã nói càng biết ngươi, càng phát hiện ngươi biết rất nhiều thứ, quả thật muốn nhìn xem ngươi còn có bản lĩnh nào nữa." Đái phu nhân thật sự rất hâm mộ đôi tay kia của Cố Vân Đông, cảm giác như nó có thể hóa gỗ nát thành thần kỳ.
Cố Vân Đông mỉm cười: "Đợi khi nào cháu nhàn rỗi sẽ dạy cho bá mẫu."
"Nói rồi đó nha."
"Vâng." Cố Vân Đông tạm biệt Đái phu nhân, rồi vội vã đi ra ngoài.
Đái phu nhân đợi đến khi Cố Vân Đông rời khỏi, ánh mắt bà liền nhìn lại mấy món đồ trang điểm trên bàn của mình, có chút kích động cầm lên, khoa tay múa chân bôi lên trên mặt.
Cố Vân Đông đã đi ra cửa lớn của Đái phủ, chỗ đó có hai cỗ xe ngựa, Đái Văn Hoắc đã đứng bên cạnh một chiếc.
Cố Vân Đông đi về phía Tiết Vinh: "Ngươi về khách điếm trước đi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT