Cố Đại Phượng cần tiền, bà biết bất kể ở nơi nào, nếu không có tiền thì không thể làm gì được.
Dù là hậu viện Chu phủ, nếu trong tay bà có ít bạc, ít nhất có thể tìm người lấy cho bọn họ ít đồ ăn, không đến mức bị đói bụng.
Cũng giống như Nhậm ma ma, mặc dù là tâm phúc của Cố Thu Nguyệt, nhưng cho bà ta chút lợi ích, thì vẫn có thể thuận lợi mở một cánh cửa cho bọn họ.
Bởi vậy sau khi Biển Hán điêu khắc xong mấy món đồ chơi nhỏ đó, Cố Đại Phượng len lén giấu đi một ít.
Hầu hết sẽ bị Nhậm ma ma lấy đi, vì để có thêm thu nhập, Nhậm ma ma còn tìm gỗ đến cho bọn họ. Dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ không tốn mấy công sức, Biển Hán chính là công nhân miễn phí của bà ta.
Biển Hán động tác nhanh nhẹn, đồ vật mà ông điêu khắc lại đẹp.
Cố Đại Phượng đã lường trước nên sớm đã tích trữ được một bao vải, đáng tiếc bà không có cách nào để ra khỏi phủ.
Nhậm ma ma trông coi nơi này rất kỹ, trọng viện Cố Thu Nguyệt đều là người của bà ta, chỗ bọn họ ở được canh giữ rất nghiệm ngặt.
Ngay khi Cố Đại Phượng có chút nản lòng thì cơ hội bất ngờ ập đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play