Nhìn sắc trời càng ngày càng tối, mọi người mới thu hồi tâm tư, không náo loạn nữa.
Chờ mọi người quay đầu lại, mới phát hiện Cố Đại Giang và Trần Lương đứng ở trong góc không biết đã nhìn bao lâu.
Cố Vân Đông thấy Trần Lương, rốt cuộc vẫn nhiều lời nói một câu: "Trần bá, Ngưu Đản hiện tại sinh ra tâm lý chán học, cho nên việc đi học lại không thể nóng nảy, phải chậm rãi."
“Ta biết." Trần Lương thở dài một hơi: "Cha cháu và ta đã nói chuyện, ta cũng biết mình lúc trước quá bất cẩn, không phát hiện ra thằng bé không vui."
“Ngài hiểu là tốt rồi."
Trần Lương rất cảm kích cha con Cố Vân Đông, nhìn trên mặt cháu trai nhỏ vẫn còn lộ ra nụ cười vui vẻ, trong lòng có chút chua xót, dắt thằng bé về nhà.
Người Cố gia cũng trở về, Thiệu Thanh Viễn muốn đi theo qua cọ cơm.
Đáng tiếc Cố Đại Giang đã trở lại, hắn vẫn phải khắc chế một chút.
Cố Vân Đông lúc này mới đi đến bên cạnh Cố Đại Giang, nhỏ giọng nói: "Cha, cha và Trần bá nói cái gì vậy, con thấy hình như ông ấy đã thông suốt."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play