Sắc mặt Tôn thị biến đổi, bà nhìn về phía Ngô thị, hy vọng bà ta có thể nói thêm gì đó, nhưng Ngô thị căn bản không có lời nào để nói.
Đối mặt với sự thúc ép từng chút một Cố Vân Đông, Ngô thị mất hết tự tin, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, gắt gao nắm chặt tay.
Nhưng trong đầu bà ta hoàn toàn trống rỗng, không thể nghĩ ra lời nào để phản bác.
Văn phu tử suýt nữa thì ngất đi, hắn cảm giác người xung quanh vây lại ngày càng đông, ánh mắt bọn họ càng lúc càng bất thường.
Ngay cả những học sinh bên trong cũng chạy ra ngoài xem náo nhiệt, bắt đầu thì thầm khe khẽ.
Cố Vân Đông nhìn về phía Văn phu tử: “Nói chuyện đi, chứng cứ đâu? Làm tổn thương một đứa trẻ như thế, lương tâm của ngươi bị chó ăn rồi à?”
“Ngươi, ngươi, ngươi đừng ở đây làm càn.”
“Nói không lại thì bảo ta làm càn, để mọi người đến phân xử xem, chuyện này rốt cuộc là ai không đúng, là ai càn quấy đến chết cũng không nhận sai, là ai xem người khác như cỏ rác muốn hủy hoại tương lai của một đứa trẻ.”
Cố Vân Đông nói xong, bên cạnh lập tức có người kêu lên: “Văn phu tử, nếu ngươi nói đứa nhỏ kia trộm đồ, thì cần phải đưa chứng cứ ra.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT