Thiệu Thanh Viễn gật đầu: "Tần Văn Tranh hỏi ta một ít chuyện trong núi sâu, lần này Đái Văn Hoắc lại bảo ta mang theo hắn vào núi, có thể bên trong núi này có cái gì đó."
Cố Vân Đông cắn rang: "Tần Văn Tranh và Đái Văn Hoắc là một nhóm, đồ móng heo này, đã nói là đừng nên kéo chúng ta cùng tham gia vào những chuyện lộn xộn kia của bọn họ, quả nhiên không làm được. "
“Phỏng chừng cũng là hết cách." Thiệu Thanh Viễn cảm thấy, bất kể là Tần Văn Tranh hay là Đái Văn Hoắc, tốt xấu gì cũng đã cố gắng hết sức, tận lực để cho bọn họ không bị liên lụy vào trong những chuyện này.
Chỉ là có một số thứ, cũng không thể tránh khỏi.
Cố Vân Đông hừ lạnh một tiếng, chung quy cũng không nói gì.
Tần Văn Tranh và Đái Văn Hoắc đều là người của hoàng đế, việc bọn họ muốn làm đương nhiên cũng là chuyện đương kim Hoàng Thượng muốn làm.
Cố Vân Đông nghĩ, Hoàng Thượng này tốt xấu gì cũng là Minh Quân, chính mình cũng được hắn che chở.
Nếu trong tình huống không liên lụy đến mình, có thể giúp được vẫn nên giúp một chút.
Thiệu Thanh Viễn nhìn vẻ mặt không thoải mái của cô cười, nói là muốn phân rõ giới hạn, nhưng với quan hệ hiện tại giữa cô và Tần Văn Tranh, làm sao có thể phân rõ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT