Nồi???
Nàng ta lại còn mang theo nồi? Không phải thật sự tưởng là ra ngoại thành dạo chơi chứ?
Đái Văn Hoắc tỏ vẻ chẳng thể nào lý giải nổi, không hiểu rốt cuộc trong đầu nữ nhân này suy nghĩ cái gì nữa
Cố Vân Đông động tác nhanh nhẹn bắt đầu tìm mấy cục đá dựng thành một cái lò nhỏ.
Đái Văn Hoắc nhíu nhíu mày, nhưng một người thị vệ khác là Đái Trung cảm thấy việc làm của cô nương này không tốt lắm, liền nhỏ giọng nói: “Thiếu gia, thủ hạ đi kiếm một ít củi ở quanh đây.”
“Ừ, đi đi.”
Đái Trung đi không xa, mọi người đều ở trong tầm mắt, nếu có chuyện gì xảy ra thì chỉ cần hô một tiếng.
Chờ Đái Trung đi rồi, Đái Văn Hoắc rốt cuộc không kiềm được đi về phía Cố Vân Đông.
Giọng điệu của hắn tương đối ôn hòa: “Cố cô nương, đi vào núi săn thú, còn mang theo nồi không tốt lắm đâu?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT