Cố Vân Đông vén một góc rèm ở phía sau nhìn ra bên ngoài.
Hai người thấy xe ngựa chậm lại cũng không để ý, chỉ cho rằng bởi vì đường trong thôn quá mức nhỏ hẹp xe ngựa này mới đi chậm như vậy.
Thoạt nhìn bọn họ không phải là người của thôn Vĩnh Phúc này, rất lạ mặt cho nên cũng không quen biết mấy người Đồng Thủy Đào.
Nhưng rốt cuộc âm thanh nói chuyện dần thấp xuống.
“Ngày hôm qua xưởng Cố gia tuyển người hôm nay chúng ta mới tới, khẳng định người ta không cần con, sao con còn đặc biệt chạy tới đây một chuyến, mệt đến hoảng.”
Người phụ nữ nói chuyện thoạt nhìn lớn hơn Dương thị mấy tuổi, đi bên cạnh hẳn là con trai của bà ta, ngược lại nhìn dáng vẻ trông trắng trẻo, sạch sẽ cũng rất nhã nhặn, nhưng thân thể có chút gầy.
Nghe ý tứ trong lời nói của bọn họ, là đang đi đến xưởng Cố gia để ứng tuyển?
Nhưng thiếu niên này thoạt nhìn có vẻ không hay làm việc, giống như một xô nước cũng không thể nhấc nổi.
Thiếu niên kia nghe mẫu thân nhà mình nói xong có chút tức giận: “Mẹ đã đủ rồi, con đã nói rồi nếu nghe được tin tức của Cố gia lại tuyển thêm người thì nói với con sớm một chút, nhưng mẹ lại cố tình gạt con. Nếu hôm qua mẹ nói cho con biết thì chúng ta làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT