Cố Vân Đông không quan tâm đến hai tên đó nữa, gọi A Trư dẫn theo nhóm tá điền đưa người đến quan phủ.
Cô lại trở về vườn thuốc, Thiệu Thanh Viễn quay đầu nhìn cô một cái: “Xả hết cơn tức chưa? Tay có đau hay không?”
Vừa nói vừa lấy ra một lọ thuốc mỡ: “Thuốc mỡ này có công dụng tiêu sưng, giảm đau rất hiệu quả, muội thoa trước đi.”
Tiết Tông Quang đi theo sau nghe được lời này, khuôn mặt không ngừng co giật.
Cố Vân Đông không cầm lấy thuốc mỡ: “Không sao, không cần bôi đâu, Đại Hắc thế nào rồi?”
“Cũng may là không nguy hiểm đến tính mạng.” Thú y lau mồ hôi trên trán, thở dài nói: “Nhưng vết thương trên đùi lại hơi nghiêm trọng, e rằng sau này đi lại có chút khó khắn.”
Cố Vân Đông ngồi xổm trước mặt Đại Hắc, không biết có phải nó hiểu lời của thú y nói hay không, tia sáng trong ánh mắt nó dần trở nên ảm đạm.
Xung quanh miệng vết thương bị cạo trụi lông, nhìn qua trông rất kỳ cục.
Thú y chữa trị cho Đại Hắc xong xuôi, liền có người đặt nó lên tấm ván gỗ đưa về thôn trang trước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT