Cố Vân Đông từ trước đến nay chưa bao giờ nuôi thú cưng, thậm chí đời trước cô còn sợ những con chó to lớn này.
Nhưng khi nhìn thấy Đại Hắc tận tâm tận lực bảo vệ chủ nhân như vậy, lại còn không có ý định làm tổn thương bất kỳ ai, thế mà suýt chút nữa thì bị tên súc sinh này giết chết, cô phẫn nộ đến tột đỉnh.
Hai người này lại còn không có ý hối hận, lửa giận của cô lại càng bốc cao ngùn ngụt.
Cố Vân Đông đẩy đoàn người sang một bên, đến trước mặt hai tên tiêu tặc, nói với Đồng Thủy Đào và A Trư: “Kéo hai tên này sang bên kia cho ta.”
“Vâng.” hai người bọn họ từ sớm đã nóng lòng muốn thử rồi, lập tức lôi hai tên tiểu tặc đang bị bịt miệng, trói chặt tay chân vào trong vườn cây ăn quả.
Cả hai người ngẩng đầu lên nhìn Cố Vân Đông kêu ô ô ô, như thể khẩn cẩu cô buông tha cho bọn họ.
Những người khác cảm thấy kỳ quái, bèn đi theo để xem.
Tiết Tông Quang cũng đi qua, vừa đến nơi thì thấy A Trư tháo vải bố trong miệng hai tên tiểu tặc ra.
Hai người ngay lập tức chửi rủa: “Thả chúng ta ra, các ngươi định làm gì? Chúng ta chưa trộm cái gì hết, các người còn muốn giết chúng ta?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play