A Trư thở dài một hơi, lạnh lùng mở miệng: "Cười các ngươi bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay đấy, người ta không thu tiền khám bệnh mà thu tiền thuốc, nhưng mà dược liệu này lại không hề rẻ một chút nào. Hơn nữa ta nghe nói, phàm là thôn dân được Lưu đại phu xem bệnh cho, đều có bệnh không có ngoại lệ nha, chuyện này thật đúng là trùng hợp đấy, mọi người từng tìm hắn xem bệnh đều phải đưa bạc mua thuốc, cái này và thu tiền khám bệnh có gì khác nhau không?"
Các thôn dân nghe thế đều sững sờ, trưởng thôn Tiêu nãy giờ vẫn giữ im lặng còn đột nhiên nhìn về phía Lưu đại phu.
Đúng rồi, nói là xem bệnh miễn phí, nhưng tại sao lại trùng hợp như vậy, trên người mỗi người hoặc nhiều hoặc ít, đều có bệnh thế?
Trong nháy mắt, Lưu đại phu có hơi bối rối, hắn hung hăng trừng mắt về phía A Trư, giải thích: "Các thôn dân đến xem bệnh, đương nhiên là bởi vì bản thân họ cũng có cảm giác không thoải mái, trên người ốm đau là bình thường. Ta thu tiền dược liệu, nhưng giá cả lại không cao, so với tiệm bán thuốc bên trong phủ thành rẻ hơn không chỉ là một văn tiền hai văn tiền đâu, nếu mọi người không tin, đi đến tiệm thuốc bên trong phủ thành hỏi một chút, hỏi giá cả của dược liệu, đương nhiên sẽ biết rõ ta rốt cuộc có lòng tốt hay có lòng dạ hiểm độc rồi."
Mọi người bị dáng vẻ hùng hồn chính khí của hắn làm cho hơi dao động.
Hai người này đều nói rất có đạo lý.
Thiệu Thanh Viễn lại không nghe Lưu đại phu kiếm cớ nữa, Lưu đại phu lừa gạt tiền của người khác cũng được, các thôn dân không tin lời hắn nói cũng thế, đều không ảnh hưởng gì nhiều đến hắn.
Hắn cũng không có nghĩa vụ chứng minh tính đúng sai của bản thân với mấy người cỏ đầu tường này.
Hắn đến đây chỉ vì muốn mua Bạch Mộc Tử mà thôi, nếu đã xác định không phải, vậy hắn rời đi được rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT