Cố Vân Đông cảm thấy bản thân mình giống như vĩnh viễn luôn ở trong tình trạng thiếu người vậy, mỗi lần cô mở thêm một cửa hàng mới, hoặc là vừa mua thêm phòng ở thì lại cảm thấy đau đầu.
Nhưng Đái phu nhân và Nhiếp Song đều rất kiên trì, nếu cửa hàng của ba người, đương nhiên không thể thiếu người của Cố Vân Đông.
Hơn nữa Cố Vân Đông mới là người đáng tin cậy nhất, cô an bài người, vừa có thể càng thêm trực quan hiểu rõ tình huống bên trong cửa hàng, nơi nào thiếu sót có vấn đề, Cố Vân Đông có thể phát hiện trước hết và tiến hành điều chỉnh, điều này quả thật không thể tốt hơn.
Cố Vân Đông: ". . ." Đã thỏa thuận là hai người sẽ ra tiền đưa người rồi mà?
Điều này không giống như đã thỏa thuận, cô có cảm giác mình lên phải thuyền giặc rồi.
Nhiếp Song cười ha ha ha: "Vân Đông tỷ tỷ, cái này gọi là người tài giỏi thì luôn có nhiều việc phải làm."
Cố Vân Đông bên ngoài cười nhưng bên trong không cười: "Không, ta nào có tài cán gì chứ."
Đái phu nhân: ". . ."
Tuy Cố Vân Đông rất đau đầu, nhưng cô vẫn đáp ứng sẽ trở về suy nghĩ thật kỹ về vấn đề chọn người. Đái phu nhân nói, tối thiểu nhất cũng phải chỉ định được một người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT