Bao Đại nhìn ánh mắt kiên định của Bao lão gia, biết lúc này ông ấy nói thật, trong lòng lập tức bất an.
Mắt thấy Cố Vân Đông muốn đi, hắn cũng bất chấp, hô to oan uổng: "Ngay từ đầu ta căn bản cũng không nghĩ tới chuyện nạp Cố tú nương. Ta thừa nhận, ta ngấp nghé nàng ấy, nhưng ta không có can đảm, chỉ là thèm muốn. Nhưng nàng ta, nàng ta đã tìm ta và thuyết phục ta.”
Bao Đại đột nhiên đưa tay chỉ sang bên cạnh, chỉ thẳng vào Hứa Quế Lan đang lui về phía sau coi mình như không tồn tại.
Tất cả mọi người nhìn qua, Lâm nương tử đầu ong ong, không dám tin hỏi: "Ngươi nói Hứa Quế Lan thuyết phục ngươi?"
“Đúng vậy." Bao Đại hung tợn, dựa vào cái gì mà hắn bị đánh lại bị mắng, xong còn bị phạt, đầu sỏ kia lại coi mình như không tồn tại.
Hứa Quế Lan sắc mặt trắng bệch, nàng ta vẫn luôn thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình, mắt thấy chuyện đã kết thúc còn chưa lôi mình ra, lập tức có thể rời đi.
Ai biết nàng ta còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Bao Đại đã nhảy ra chỉ nàng ta.
Hứa Quế Lan bối rối ngẩng đầu xua tay nói: "Không phải, không phải ta, ta không có."
“Ngươi có." Bao Đại hung tợn nói: "Ngày đầu tiên tú nương của bố trang Bàng gia đến phủ, ta vừa vặn gặp, lúc ấy Hứa Tú Nương đã nhìn ra ta có hảo cảm với Cố tú nương. Nhưng ta thật sự cũng chỉ thấy nàng đẹp mắt nhìn nhiều hơn hai lần mà thôi, không muốn nạp nàng làm thiếp. Kết quả tổ mẫu ta cảm thấy tay Cố tú nương không bảo dưỡng cẩn thận, cho các nàng thuốc mỡ để các nàng trở về dưỡng hai ngày, trong hai ngày này, Hứa Tú Nương đã đi dạo ở cửa Bao phủ chúng ta chờ ta ra ngoài.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT