Trì Trì thở dài, lắc đầu, mặc kệ.
Tiểu công tử bắt đầu được một tấc lại muốn tiến một thước, ngồi xổm xuống nhặt ‘cục đá’ trên mặt đất lên, xoạch một cái ném vào ót hắn.
Trì Trì ‘ai u’ một tiếng, thân mình mềm như bông ngã xuống mặt đất.
Sau đó cái tay nhỏ sờ ra sau gáy, chạm vào máu.
Mấy người Đại hoàng tử dưới đài nhịn không được ngó đầu lên trên đài: “Có phải bị thương thật rồi không?”
“Không đâu, cục đá làm bằng giấy thôi.” Đúng vậy, tờ giấy đen tuyền vo thành một cục nên không đả thương người.
“Ha ha ha ha.” Dịch Tử Lam cười không ngớt: “Ngươi nhìn thấy cảnh lão nhân ngã xuống không? Hắn là lão nhân, lúc té ngã lại như một tiểu cô nương liễu yếu đào tơ, còn phải chú trọng tư thế, ngay cả chân cũng phải duỗi đúng mực. ha ha ha, thật là cười chết ta.”
Mọi người đều cười theo.
Trì Trì trên đài tru lên một tiếng: “Ta bị ngươi đánh chết rồi, đánh chết người rồi. Trời xanh không có mắt, lão nhân ta một đống tuổi, đã bước nửa chân quan tài, tại sao còn bắt ta chịu tội như vậy. Còn có thiên lý hay không, có nhân tính hay không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT