Thiệu Thanh Viễn là người biết lắng nghe, hắn lập tức quỳ xuống nhận thánh chỉ, khấu tạ ân điển của Thánh Thượng.
Lúc này Hoàng đế mới ngồi lại long ỷ, nhưng sắc mặt vẫn khó chịu như cũ.
Thiệu Thanh Viễn yên lặng lui về chỗ cũ. Thời gian kế tiếp, các đại thần trở nên thật trong hơn khi nói chuyện, lại cẩn thận vài phần.
Bảo sao hôm nay tâm trạng hoàng đế không tốt, Thiệu Thanh Viễn quả thực làm việc rất tốt.
Đến khi bãi triều, các đại thần nhìn Thiệu Thanh Viễn với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, chỉ có một vài người có quan hệ tốt đến nói với hắn vài lời.
Có một số việc thực tế chính là như vậy, biết hắn từ quan trở thành hầu gia nhàn tản, một đám người nhiều nhất chỉ chào hỏi một cái, sau đó nhanh chóng rời đi.
Không biết Dịch Tử Lam đã lắc lư đi tới bên cạnh hắn từ khi nào, hắn cười khẩy nói: “Nhìn thấy không, đấy là đãi ngộ mà ngươi nhận được sau khi từ quan.”
Thiệu Thanh Viễn không để bụng: “Ta vốn dĩ cũng không hợp ứng phó những chuyện như thế này.”
Dịch Tử Lam nghẹn họng, hắn náo loạn hai ngày cuối cùng vẫn phải tự động nhận thua, nên thật ra bây giờ tâm trạng hắn cũng đã bình tĩnh hơn nhiều: “Có điều hầu gia cũng không tồi, người khác cũng phải khách khí khi nhìn thấy ngươi. Quay trở về phủ Tuyên Hòa vẫn có thể muốn làm gì thì làm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play