Tống Thuỵ Thư đưa Tống Nham rời khỏi hoàng cung, khi nàng ấy đi mang theo rất nhiều trang sức.
Nhưng lần đầu tiên nàng cầm đồ trang sức hoàng cung đã suýt chút nữa bị người khác phát hiện, chỉ có thể lấy đồ về rồi dùng một ít tiền đồng còn lại.
Đây cũng là nguyên nhân nàng dẫn theo Tống Nham, trên người có tiền nhưng không thể sử dụng.
Tống Thuỵ Thư đưa thằng bé tới thôn Phong Thu, đó là nơi gần Đại Tấn nhất, nhưng tiếc là không đợi tới khi nàng nghĩ được cách đi vào Đại tấn thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, để lại một mình Tống Nham.
Toàn thôn Phong Thu bị sát hại, hộ vệ ngầm của Lê hoàng lục soát tìm Tống Nham ở khắp mọi ngóc ngách, phát hiện dưới viện chôn rất nhiều ngân lượng, nhưng tất cả đều có ấn ký hoàng thất.
Nói đến thôn Phong Thu, Cố Vân Đông lập tức nhíu mày: “Nói như vậy thì thật sự là Lê hoàng động thủ với thôn Phong Thu sao?”
“Phải.” Lê hoàng biết Tống Nham từng sống như vậy làm gì có chuyện không tức giận? Mà những người này có chết cũng không biết hối cải, nhục mạ Tống Nham là nghiệt chủng.
Đường đường là hoàng tử duy nhất của Lê quốc, vậy mà lại bị những người này nhục mạ? Tất nhiên Lê hoàng không thể nhịn được.
“Vậy, vậy chàng có từng hỏi huynh muội Nhan Lâm không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT