Tần Văn Tranh nghe xong, thật lâu không lên tiếng, nhìn bộ dáng tiều tụy của Cố Vân Đông, sắc mặt phức tạp.
Hắn luôn thấy Cố Vân Đông tinh thần sáng láng, ý chí chiến đấu cao ngất, thật hiếm khi được nhìn thấy bộ dạng chật vật như vậy của cô.
Trong thư phòng yên tĩnh thật lâu, Tần Văn Tranh mới mở miệng nói: "Ta phải tiến cung, bẩm báo việc này cho hoàng thượng. Ngươi..."
Hắn dừng một chút, thấp giọng: "Mệt mỏi lâu như vậy, nghỉ ngơi thật tốt.”
Tần Văn Tranh thở dài một tiếng, lắc đầu đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Cố Vân Đông lại bất ngờ quay đầu, nói: "Tống Nham, là con nuôi của chúng ta. Hắn giúp đỡ chúng ta rất nhiều khi bắt Bạch Chi Ngôn. Hắn tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đối với triều đình cũng có công, Thanh Viễn ở trong tấu chương có nhắc tới, Hoàng Thượng khẳng định thấy được. Còn nữa, chúng ta bắt Bạch Chi Ngôn, bắt Tam tiểu thư Tuân gia, công lao này vẫn luôn được tích góp. Ta không cần gì, dùng công lao này bảo vệ Tống Nham cũng không quá đáng, đúng không?"
Cô càng nói càng dồn dập, Tần Văn Tranh nghe được nhíu mày: "Vân Đông, ngươi, ngươi như vậy có đáng không?"
“Đáng."
Tần Văn Tranh xoa xoa thái dương: "Ta biết rồi, ta sẽ cố gắng hết sức.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play