Cố Vân Đông giao Khiếu Khiếu cho Hồng Diệp: “Ngươi cho hắn mặc thử quần áo, nếu đẹp thì mua. Thằng bé mà thích bộ nào thì cứ để hắn tự chọn.”
Nói xong, cô xoa xoa đầu Khiếu Khiếu: “Tỷ tỷ vào bên trong nói chuyện, lát nữa sẽ ra. Ngươi phải nghe lời Hồng Diệp có biết không? Còn nữa, không thể ăn mứt hoa quả nữa, ngươi ăn quá nhiều đồ ngọt, coi chừng sẽ sâu răng đó.”
Khiếu Khiếu lập tức che miệng lại, mở to mắt: “Sâu?”
Thằng bé nhét túi mứt hoa quả vào trong tay Cố Vân Đông: “Không ăn.”
Cố Vân Đông cười cười, lúc này mới xoay người đi theo Bàng thiếu phu nhân La thị ra phía sau, đi thẳng ra sau hậu viện.
Chờ đến tiểu nhị bưng trà lên rồi lui xuống, La thị mới cười hỏi: “Phu nhân nhìn rất lạ mặt, có lẽ người không phải người huyện Phùng nhỉ?”
“Đúng vậy, ta từ Lạc Châu phủ lại đây.”
La thị dừng tay, cũng không biết nàng nghĩ tới cái gì mà sắc mặt hơi thay đổi.
Cố Vân Đông nhướng mày, còn nói thêm: “Vừa khéo, ta phải xử lý chút việc ở phủ thành, nhân tiện xem vài tiệm vải ở đây. Tống Thụy Quân nhà họ Tống, cũng chính là Tống gia nhị cô nương ở huyện Phùng, nàng nói huyện Phùng có không ít tiệm vải, hơn nữa có nhiều tú nương có tay nghề rất tốt, nên đề cử ta tới đây xem. Nếu có thể nàng kiến nghị tới huyện Phùng mua bán, nàng là bạn tốt của ta, lời nàng nói ta đương nhiên tin tưởng. Sau khi tới nhà họ Tống bái phỏng, ta lập đi xem nghề thêu ở huyện Phùng, thật đúng là chẳng hề thua kém nghề thêu ở kinh thành.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT