Không nghĩ tới, mấy người vừa ra khỏi cửa huyện nha, đã nhìn thấy Lưu lão thái thái đứng ở đó, nhìn dáng vẻ dường như đang đợi cô.
Cố Vân Đông vừa muốn lên xe ngựa thì dừng lại, xoay người đi xuống.
Lão thái thái biết cô phải đi, vì vậy tới tạm biệt cô.
Rốt cuộc, bọn họ cùng nhau ở miếu hoang, đi đường cùng nhau, còn cùng nhau đối phó với bọn cướp, Cố Vân Đông có ấn tượng khá tốt với Lão thái thái.
Lão thái thái nhìn bốn người bọn họ, cười nói: “Chúng ta vốn cũng tính hôm nay xuất phát, nhưng không ngờ đứa nhỏ trong nhà bị hoảng sợ lại bị lạnh cho nên ngã bệnh, vì vậy chúng ta phải ở đây nghỉ ngơi mấy ngày. Chuyện ở miếu hoang hôm qua thật sự vô cùng cảm kích phu nhân. Đây là một chút tâm ý của lão nhân, hôm qua phu nhân đã cho hai đứa nhỏ thức ăn, mấy đứa rất thích, còn nhờ ta cảm ơn phu nhân.”
Thật ra Lão thái thái muốn lên đường cùng với Cố Vân Đông, bà biết có giao tình tốt với Cố Vân Đông, đối với nhà mình cũng không có hại. Ngay cả một huyện lệnh cũng phải cung kính chiêu đãi, e rằng thân phận này bọn họ đời này cũng không thể tiếp xúc được.
Nhưng thứ nhất đứa nhỏ bị bệnh, thứ hai bọn họ người nhiều, vả lại cũng không thuận đường, chỉ có thể từ biệt ở đây.
Cố Vân Đông nhìn thoáng qua đồ Lão thái thái đưa tới, kinh ngạc một chút: “Đây là…”
“Lưu gia chúng ta lập nghiệp bằng việc cắt giấy, cái khác không có, nhưng cái này rất bắt mắt, mong rằng phu nhân không ghét bỏ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play