Cố Vân Đông xoay người lên ngựa, nhìn thoáng qua đám người Ôn Tấn Tống Thụy Quân, dây cương run lên, đi thẳng về phía cửa thành.
Cặp kính viễn vọng kia cho lão Tứ, cũng hy vọng hắn có thể an toàn hơn một phần.
Kỳ thật triều đình đã chế tác thứ này, hồi đầu năm, Thiệu Thanh Viễn đã giao phương pháp chế tác thứ này cho triều đình, dù sao Thiệu Thanh Viễn cũng đã cho Tạ Trung Lâm một bộ.
Chỉ là triều đình bên kia cần thời gian chế tác, nguyên liệu cũng không dễ dàng có được.
Cố Vân Đông ra khỏi cửa thành, tụ họp với Thiệu Vũ đang chờ ở bên kia, ba người lại không ngừng vó ngựa trở về huyện Tĩnh Bình.
Thiệu Thanh Viễn từ sáng sớm đã rời giường, mí mắt vẫn luôn nhảy, luôn có một loại dự cảm không tốt.
Hắn lo lắng chuyến đi này của Cố Vân Đông có thể có vấn đề gì, đang nôn nóng khó chờ, tính toán tìm người đến huyện Vân Cảnh xem một chút đã nghe nói Cố Vân Đông vừa trở về.
Hắn nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cũng không để ý công văn trên bàn, vội vàng đi ra ngoài xem.
Quả thật nhìn thấy Cố Vân Đông bình yên vô sự, biểu tình trên mặt Thiệu Thanh Viễn trong khoảnh khắc thoải mái hẳn lên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play