Cố Vân Đông vừa dứt lời, Thiệu Song đứng bên cạnh Châu Dân bất ngờ đạp đầu gối hắn.
‘Bộp bộp’ Châu Dân liền bị ép quỳ gối.
Cố Vân Đông đi tới chỗ hắn: “Ngươi có biết hành động này của ngươi gọi là gì không? Ngươi nói xấu, bôi nhọ nhị phẩm quận chúa, tam phẩm cáo mệnh phu nhân!!”
Châu Dân đột nhiên tái mét, không dám tin ngẩng đầu nhìn Cố Vân Đông.
“Sao, thấy tội danh ta ban cho ngươi quá lớn ư? Hay nghĩ ta sẽ không tính toán với ngươi vì thể diện của Đoàn gia?” Cố Vân Đông cười khẩy: “Ngươi ỷ vào danh hiệu của ta đe doạ dân chúng bình thường, hủy hoại thanh danh của ta, biến ta thành kẻ ham hư vinh tư quyền đoạt lợi, ngươi tưởng ta là thánh nhân sẽ nhẹ nhàng bỏ qua hay sao?”
Châu Dân mở miệng: “Quận chúa, ta cũng chỉ vì…”
“Vì cái gì? Vì tốt cho ta, hay là vì phân xưởng Đoàn gia? Ông chủ Đoàn Khiêm, chủ sự Mục A Thu còn chưa nói gì mà đến lượt quản sự cỏn con như ngươi thay quyền định đoạt ư. Bọn ta dày công chuẩn bị trận đấu này lâu như vậy nhưng lại bị hành động của ngươi phá huỷ toàn bộ.” Cố Vân Đông không muốn nhiều lời với hắn, quay lại nói với Thiệu Song: “Giải người tới huyện nha, hắn huỷ hoại thanh danh của bổn quận chúa nếu ta không truy cứu thì thật là quá dễ bắt nạt.”
Thiệu Song lập tức bắt Châu Dân đứng dậy bước đi.
Châu Dân hơi loạng choạng, hồi phục lại tinh thần, lập tức kêu oan: “Quận chúa, không phải ta, ta cũng chỉ làm theo lệnh phu nhân, là ngài ấy muốn ta làm như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play