Vẻ mặt Cố Vân Đông đột nhiên trầm xuống, ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía Lưu thị.
Người này không nhịn được lùi lại vài bước, khô khan giải thích: “Quận, quận chúa, không phải như vậy, ban nãy chỉ vì tình thế cấp bách nên ta mới nói như vậy, không chú ý đụng chạm tới Tống tiểu công tử.”
“Thật sao?” Cố Vân Đông cười khẩy, lại lần nữa nhìn về phía Tống Nham, dịu dàng hỏi: “Nàng ta còn nói gì không?”
Tống Nham tròn xoe mắt nhìn, còn chưa kịp mở miệng nói thì Trì Trì ở bên cạnh đã giơ móng vuốt nhỏ bé của mình lên để chứng minh sự tồn tại: “Con biết, nói là tiểu nô tài.” Lúc cậu bé tới vừa hay nghe được ba chữ cuối cùng.
“Lưu thị!!” Có gì mà Cố Vân Đông không biết? Cô đứng phắt dậy, đi về phía Lưu thị: “Không nói được thì câm cái miệng lại, nếu ngươi không cần miệng nữa ta sẽ cho người khâu nó lại cho ngươi đỡ rườm rà.”
Lưu thị xanh mặt: “Quận, quận chúa, hiểu lầm…”
“Hiểu lầm cái gì? Hiểu lầm ngươi không nói A Nham có mắt không tròng hay là chưa nói nó là tiểu nô tài? Ngươi thật có bản lĩnh có thể nói ra được những lời ác độc với đứa nhỏ chỉ mới bốn tuổi như vậy. Người của ta ngươi cũng dám ăn nói bậy bạ, ta thấy não ngươi bị úng nước rồi đấy.”
Cố Vân Đông cực kỳ căm ghét Lưu thị, cô nghĩ nàng ta có bản lĩnh mạnh miệng như vậy là chỉ nhắm vào người lớn, ai ngờ được đến cả đứa nhỏ nàng ta cũng không tha, bắt được ai thì cắn người đó, không hề kiêng nể.
“Lưu thị, ta cảnh cáo ngươi, Tống Nham là ân nhân cứu mạng của ta và phu quân ta, thằng bé là người của Thiệu phủ bọn ta, là ca ca của Trì Trì. Nếu kẻ nào dám bắt nạt thằng bé thì đừng trách ta không khách khí!! Đã nghe rõ chưa!!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT