Tạ Chi theo bản năng quay đầu, thì nhìn thấy Vệ thị ở trên một bờ ruộng khác, nửa người đều ngã xuống ruộng, sắc mặt trắng bệch ôm chân kêu thảm thiết.
"Đau quá, đau quá, chân của ta, sắp phế rồi, trời ạ, sau này ta có thể làm được gì a.”
Tạ Chi sắc mặt đại biến, trực tiếp từ bờ ruộng đi xuống, xuyên qua mảnh đất trước mặt chạy về phía Vệ thị: "Mẹ, mẹ thế nào rồi? Sao mẹ lại ngã? Mẹ đừng lộn xộn, con đi tìm lang trung.”
Nói xong, Tạ Chi quay đầu hô to: "Hồ lang trung đâu? Thôn trưởng, giúp cháu tìm Hồ lang trung một chút đi.”
Tạ thôn trưởng vuốt trán, thở dài một hơi, nữ oa oa này sao lại ngốc như vậy?
Nhưng Cố Vân Đông đã nói trước, bọn họ xem náo nhiệt, hò hét thì được, chỉ là không thể nhắc nhở, giúp bọn họ vượt qua chướng ngại.
Cho nên, Tạ thôn trưởng cái gì cũng không nói, chỉ gật gật đầu nói: "Ta sai người đi kêu.”
Tạ Chi nghe vậy thở ra một hơi, một người đi cùng khác có chút tức giận ghét bỏ hô: "Tạ Chi, mẹ ngươi đang giả bộ, nàng là tổ thứ hai, ngươi đừng bị nàng lừa, nàng đang lãng phí thời gian của chúng ta.”
Tạ Chi ngẩn ra, trợn thẳng mắt: "Mẹ, người..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play