Dịch Tử Lam cũng rất khâm phục một đứa trẻ như vậy, trong bức thư Cố Vân Đông gửi đến kinh thành cũng đề cập đến công lao của nàng.
Đương nhiên Hoàng Thượng sẽ luận công ban thưởng, chẳng qua hiện giờ mọi chuyện vẫn chưa ngã ngũ, Bạch Chi Ngôn còn chưa được áp giải vào kinh. Cho nên vẫn chưa đến lúc ban thưởng.
Nhưng Dịch Tử Lam cũng nói, Hoàng Thượng sẽ không bạc đãi Dư Vi Ninh.
Chỉ là trước đó, còn phải làm phiền hai vợ chồng Cố Vân Đông chăm soc Dư Vi Ninh.
Cố Vân Đông thuật lại ý tứ của Dịch Tử Lam cho nàng, Dư Vi Ninh rũ mắt trầm tư một lát, rồi ngẩng đầu nói: “Ta, thật ra mấy nay ta cũng suy nghĩ rất nhiều. Cha mẹ ta không còn nữa, chúng ta lâu rồi không qua lại với nhà ngoại. Những thân thích khác cũng khá xa cách, sẽ không có ai thật lòng đối xử với ta. Cho nên ta, ta có thể cầu xin Hoàng Thượng ban cho ta một ân điển, để ta lập nữ hộ được không?”
Cố Vân Đông bất ngờ, nhướn mày: “Ngươi muốn lập nữ hộ?”
“Vâng…… Có, có thể sao?”
“Đương nhiên có thể.” Mặc dù Cố Vân Đông kinh ngạc, nhưng đây là quyết định của nàng, đương nhiên cô sẽ ủng hộ: “Chẳng qua, ngươi vẫn còn nhỏ, cho dù muốn lập nữ hộ, ngươi sống một mình cũng không an toàn. Không bằng như vậy, trước khi tới tuổi cập kê, ngươi cứ sống ở đây. Đợi ngươi trưởng thành, có thể bảo đảm sự an toàn của bản thân, chúng ta lại tiếp tục bàn bạc về cuộc sống sau này của ngươi.”
Dư Vi Ninh nghe vậy, đôi mắt tràn ngập cảm kích, chỉ là nàng lại nhanh chóng cúi đầu, ngón tay đan vào nhau, chần chờ như muốn nói gì đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play