Cố Đại Giang ở trong lòng cười lạnh, lại nhìn về phía hai vị huyện lệnh còn lại không nói gì.
Hai người này lớn tuổi hơn một chút, tính tình tương đối trầm ổn. Hơn nữa lúc ba người kia rõ ràng châm ngòi ly gián, còn khẽ nhíu mày, muốn nói chút gì đó.
Chỉ là ba người kia nói chuyện liên thanh, căn bản không cho bọn họ cơ hội xen vào.
Cố Đại Giang yên lặng cân nhắc trong lòng, trong thời gian ngắn như vậy, ông đã hiểu cơ bản tính tình của bảy huyện lệnh phía dưới.
Ông đặt chén trà trong tay xuống, đứng lên đi ra cửa.
Mấy huyện lệnh vừa rồi nói chuyện thấy thế, trong lòng hơi đắc ý, cảm thấy lời mình vừa nói có tác dụng. Vậy Thiệu Thanh Viễn tuổi trẻ tài cao thì thế nào? Có thể cải thiện nền kinh tế của huyện thì sao? Một huyện lệnh thất phẩm lại tự cho mình là cao, ở trước mặt cấp trên không được coi trọng, không phải vẫn sẽ ngã xuống sao?
Bọn hắn cho rằng Thiệu Thanh Viễn sẽ xui xẻo, ai biết cố Đại Giang đi tới cửa, lại mở miệng phân phó Vạn Tiểu Tráng: "Ngươi đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu cần hỗ trợ, ngươi mang theo thêm vài người đi giúp đỡ."
“Vâng, đại nhân." Vạn Tiểu Tráng chắp tay, vội vàng chạy ra ngoài.
Mấy người trong đại sảnh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Đại Giang, một người nhịn không được: "Cố đại nhân, ngài còn cho người đi hỗ trợ? Bọn họ đã không để ngài vào mắt như vậy, ngài, ngài chẳng những không trách tội bọn họ, còn nén giận giúp đỡ, về sau bọn họ sẽ được một tấc tiến một thước, càng không tôn trọng ngài ah."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play