Thiệu Thanh Viễn đẩy tay trên vai ra: “Rượu thì ta không uống, cùng ngươi uống ly trà thì không thành vấn đề.”
Dịch Tử Lam chậc thành tiếng: “Một thời gian không gặp, sao, giờ lại trở nên thanh cao hơn hả?” Thấy Thiệu Thanh Viễn không nói lời nào, chỉ đi ra khỏi chuồng ngựa, hắn nhún vai, lập tức đuổi theo: “Được rồi, vậy thì đi uống ly trà, dù sao vợ và nhạc phụ của ngươi đã lâu không gặp mặt như vậy, chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói, chúng ta cứ từ từ uống.”
Hai người vừa nói, vừa đi về phía đình ở sân sau.
Mà Cố Vân Đông trong miệng Dịch Tử Lam, quả thực cũng đang ở dò hỏi Cố Đại Giang về chuyện ở kinh thành.
Cho dù thỉnh thoảng sẽ có thư từ kinh thành gửi tới, nhưng đường xá xa xôi, hơn nữa rất nhiều lời cũng không tiện nói ở trong thư, bởi vậy Cố Vân Đông hỏi cực kỳ kỹ càng.
Cố Đại Giang nói ngắn gọn về tình hình ở kinh thành, ai lên chức vị nào, ai bị giáng chức quan, ai được Hoàng Thượng để ý, ai bị bệnh xin nghỉ nhiều ngày.
Những thứ khác là một số chuyện vụn vặt trong nhà. Vân Thư hiện giờ là người đứng đầu ở Quốc Tử Giám, có quan hệ rộng, ai cũng có thể tán gẫu hai câu. Cố Đại Giang cảm thấy kỳ lạ, Vân Thư là một người dong dài như vậy, sao những người bạn đồng môn của nó lại không chê nó phiền chứ?
Khả Khả ngày càng cao hơn, thi thoảng chạy đến tửu lầu Cẩm Tú của nhà Liễu Duy nấu đồ ăn, suýt nữa cướp việc của đầu bếp ở tửu lầu.
Còn có Dương Liễu, phần lớn đều quản lý ở Tân Minh Các. Dù sao Hạ ma ma ở phủ Vạn Khánh chưa trở về, Cát thị lại gần tới ngày sinh, hiện giờ phần lớn đều ở trong phủ không ra khỏi cửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play