Thấy Đồng Thủy Đào bế Cố Vân Đông lên xe ngựa, Nhiếp Thông lại đưa bình dược màu trắng và tất cả những bình dược khác cho hộ vệ đánh xe về Hầu phủ.
“Mang hết những thứ này về đi, đề phòng lúc cần.”
“Đa tạ Nhiếp đại nhân.” Hộ vệ kia chắp tay, trực tiếp nhảy lên càng xe.
Xe ngựa không lớn, cho nên chỉ có hai người hộ vệ đi theo Đồng Thủy Đào và Cố Vân Đông, những người khác người thì ở lại giải quyết tốt hậu quả, người thì đến Hầu phủ báo tin.
Đồng Thủy Đào ngồi ở trong xe ngựa, nắm chặt lấy tay bàn tay Cố Vân Đông, cảm nhận nhiệt độ ấm áp trên cơ thể cô, trên mặt cũng không thấy có vẻ gì là tím tái, ít nhiều cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.
Chỉ là trong lòng nàng vẫn nóng như lửa đốt như cũ, hối hận vì lúc trước bốn người Văn Võ Song Toàn đi theo cô gia học y, không ở bên cạnh học lén.
Nếu nàng có một chút y thuật thì bây giờ đã có thể biết tiểu thư bị gì rồi.
“Sao vẫn chưa tới nơi vậy?”
Hộ vệ ở càng xe đã nỗ lực đánh xe hết sức rồi, chỉ là ở Kinh Thành có rất nhiều người qua lại nên không thể nào đánh xe ngựa quá nhanh được, chẳng may không cẩn thận va chạm phải quý nhân, đến lúc đó càng làm trễ nải thời gian hơn nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play